Diễn đàn lớp 12A14 (05-08) THPT Vũng Tàu

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn lớp 12A14 (05-08) THPT Vũng Tàu

    Lời hứa của một người bạn thân!

    •.¸¸.¤Angel_9X¤-:¦
    •.¸¸.¤Angel_9X¤-:¦
    Admin
    Admin


    Nam
    Tổng số bài gửi : 444
    Age : 33
    Đến từ : Dark Hell
    Sở thik : chả bik
    Pet : Lời hứa của một người bạn thân! Dog_6
    Points : 11862
    Registration date : 25/02/2008

    Lời hứa của một người bạn thân! Empty Lời hứa của một người bạn thân!

    Bài gửi by •.¸¸.¤Angel_9X¤-:¦ Tue Aug 19, 2008 9:10 pm

    Mặc dù lời hứa này không dễ để thực hiện, nhưng tớ tin là mình sẽ làm được, vì tình bạn của chúng mình…
    Lời hứa của một người bạn thân! 080815TY1anh3
    Tớ quý ấy vì… ấy học giỏi. Tớ nhớ hồi í ấy học giỏi toán nhất lớp, còn tớ thì cứ ì ạch. Bao nhiêu lần tớ phải nhờ cậy ấy, còn ấy luôn tận tình giảng bài cho tớ, bất kể lúc nào đi nữa, hễ tớ gọi là ấy sẵn sàng. Mà ấy ngố lắm, có những lần tớ kiếm cớ hỏi bài để được nói chuyện với ấy thui. Thế mà cũng không biết!

    Tớ quý ấy vì… ấy đẹp trai. Điều này thì khỏi phải bàn nhá: cao ráo, lông mày rậm này, mắt đen và sâu, mũi cao nữa… Đã thế khi đi ấy lại còn rất hay đút tay túi quần, tớ thích con trai như thế lắm í, nhìn ngông không chịu được!
    Tớ quý ấy vì… ấy không bị ngộ chữ. Nhiều đứa trong lớp cứ tưởng ấy học nhiều trầm tính, khó gần. Nhưng mà còn lâu đấy! Ấy tham gia đội bóng đá của trường, các giải đá cầu luôn có mặt ấy… Lớp mình đi chơi đâu cũng chả bao giờ thiếu ấy. Ấy lại còn lãnh đạo cả hội con trai trong lớp nữa chứ. Chả hiểu tại sao mọi người rất nghe lời ấy (tớ ghen tỵ đấy)!
    Lời hứa của một người bạn thân! 080815TY1anh2
    ... Tớ và ấy là đôi bạn thân hợp tính hợp nết...

    Tớ quý ấy vì… ấy đáp ứng mọi yêu cầu của tớ một cách vô điều kiện. Ha ha ha… Tớ thích nghe "Romance de amour", ấy lấy đàn đánh cho tớ nghe liền. Thỉnh thoảng tớ lạm dụng quyền hạn của Bí thư lớp, bắt ấy phải làm cái nọ cái kia, ấy chỉ phản kháng vài câu yếu ớt rùi cuối cùng vẫn làm thui …

    Tớ quý ấy vì… thỉnh thoảng ấy lên giọng quát tớ. Tại vì trong lớp mình có đứa con trai nào “dám” quát tớ đâu. Tớ nóng tính như lửa và đanh đá “không chịu được” cơ mà! Thế mà có lúc tớ sai, bị ấy mắng, tớ đã phải im thin thít đấy.

    Trong mắt bọn bạn, tớ và ấy là đôi bạn thân hợp tính hợp nết. Trong mắt tớ, ấy là một con người thật hoàn hảo. Khi gần ấy, tớ chỉ biết rằng tớ quý ấy, quý ấy hơn hội cùng lớp một tẹo thôi. Nhưng khi chúng mình tốt nghiệp, phải chia tay nhau, tớ và ấy mỗi người học một trường, không được gặp nhau hàng ngày nữa, tớ mới nhận ra rằng, tớ thật nhớ ấy, tớ nhớ da diết, và hình như… tớ… đã thích ấy mất rồi…

    Rồi ấy được học bổng đi du học, tớ cũng vậy. Tớ đã lấy hết sức bình sinh để nói cho ấy biết tình cảm của tớ. Ấy im lặng… Tớ chờ đợi một câu trả lời… Và ấy… không có phản ứng gì. Chưa bao giờ tớ thấy ghét ấy như lúc ấy! Sao ấy phải im lặng? Hãy nói thẳng cho tớ biết đi, tớ chịu đựng được mà! Tớ vẫn là một đứa vô cùng mạnh mẽ mà! Ấy biết là tớ luôn cứng đầu chấp nhận mọi thứ mà!
    Nhưng đáp lại sự chờ đợi của tớ lại chả là cái gì cả… Rồi ấy và tớ cùng đi du học. Ấy bay trước tớ hai ngày, và sau đó là quãng thời gian tớ ở nơi đất khách quê người, nghĩ về ấy… tủi thân… và khóc… Nhưng rồi tớ cũng bình tĩnh lại và tớ hiểu rằng ấy đã cố gắng để tớ không bị tổn thương. Vì ấy hiểu lắm tớ tuy mạnh mẽ đấy, nhưng cũng dễ bị người khác làm đau! Tớ đã thầm cảm ơn ấy vì điều đó!
    Lời hứa của một người bạn thân! 080815TY1anh3
    ... Tớ và ấy sẽ mãi là đôi bạn tốt...

    Hai năm đã trôi qua, không thể gặp mặt (tại ấy vẫn du học mà), không thư từ, thỉnh thoảng lắm mới gặp nhau trên mạng và chat chit, tớ nghĩ rằng mình đã quên ấy. Ừ, đúng mà, tớ ít nghĩ về ấy hơn, tớ không khóc mỗi khi nghĩ đến ấy, tớ không thấy tức ngực mỗi khi nghĩ về ấy… Tớ nghĩ mọi chuyện đã về với trạng trái ban đầu của nó…

    Nhưng… tự nhiên ấy lại xuất hiện. Và không chỉ vậy, tớ nhìn thấy sự xuất hiện của một người khác bên cạnh ấy. Ấy lại làm tớ buồn rồi! Hóa ra, tớ vẫn nhớ ấy nhiều hơn tớ nghĩ. Hay là… tớ chỉ đang cố níu kéo một cái gì đó không thuộc về tớ hả ấy? Tớ buồn cười thật phải không? Đã biết chắc chắn rằng có những thứ mình dù cố gắng đến mấy cũng không thể nào đạt được, nhưng sao lại cứ nghĩ đến nó, cứ nuối tiếc nó, rồi lại buồn rầu về nó? Tại sao tớ lại cứ phải tự trói mình trong cái vòng luẩn quẩn này hả ấy?

    Ấy à, tớ xin lỗi vì đã có những suy nghĩ như thế này, nhưng tớ không có ý trách ấy đâu! Vì tớ biết ấy không có lỗi gì, tình cảm con người làm sao có thể ép buộc được! Có trách chỉ là trách tớ thôi, tại sao tớ lại quý ấy, rồi tại sao tớ lại để hình ảnh của ấy in đậm đến như thế này trong trái tim tớ, để rồi một quãng thời gian khá dài đã trôi qua mà tớ vẫn không thể quên được ấy?

    Nhưng tớ cũng biết lắm, rằng tớ phải trở về với thực tại, tớ phải chấp nhận thực tế ấy ạ! Tớ đã suy nghĩ thật nhiều, mọi việc nên trở lại như nó vốn thế, tớ và ấy sẽ mãi là đôi bạn tốt phải không!

    Tớ sẽ cố quên ấy (với tư cách là một người tớ từng “iêu” chứ không phải là một cậu bạn thân nhé)! Mặc dù việc này có vẻ không hề dễ dàng chút nào nhưng mà tớ tin là tớ sẽ làm được, tớ hứa đấy, bạn thân ạ!

      Hôm nay: Sun May 19, 2024 5:47 pm