javascript:emoticonp('')
Laughing
Mùa đông tới…Là khi mưa lũ tràn về,giữa thủ đô.Ko phải mưa phùn rả rich mà là mưa ào ào như trút nước.Hà Nội biến thành Hà “lội”,kinh hoàng lần đầu tiên chứng kiến cơn thịnh nộ của trời đất.20 người chết.Đường biến thành sông.Sinh viên phải nghỉ học,ngồi trong nhà câu cá,gặm mì sống và ngước lên trần nhà đếm thạch sùng.Ko điện,ko nước,điện thoại hết pin,những trí thức biến thành những kẻ mù thông tin.Dân chài mang lưới vó ra quốc lộ đánh cá.
Mùa đông tới…Là khi gió rét tràn về.ko phải lạnh mà là rét.Dân Vũng Tàu ra đây học co ro trong chăn ấm nhớ quay quắt cái nắng giòn mặn nùi nồng chát gió biển.Đứa bé đánh giày run cầm cập nép mình trú mưa bên hiên shop quần áo sang trọng đã đóng cửa.Ông già vô gia cư ngồi thu lu bên trạm xăng xin tiền….Cuộc sống vẫn tiếp diễn với những bon chen bộn bề của nó,nhưng dường như chậm lại,nghe cái rét luồn trong gió bấc,trong từng thớ thịt,trong từng cái nắm tay rất chặt,tím lạnh môi người và tê tái lòng ai…
Mùa đông tới…Ai đó nhớ bếp lửa khói rạ ấm nồng của mẹ...Ai đó nhớ bàn tay ấm của người yêu,nhớ túi áo khoác chung những ngày trở gió…
Những ngày như thế
dường như xa lắm rồi
chỉ còn lại mùa đông
lạnh lẽo và rét mướt
Laughing
Mùa đông tới…Là khi mưa lũ tràn về,giữa thủ đô.Ko phải mưa phùn rả rich mà là mưa ào ào như trút nước.Hà Nội biến thành Hà “lội”,kinh hoàng lần đầu tiên chứng kiến cơn thịnh nộ của trời đất.20 người chết.Đường biến thành sông.Sinh viên phải nghỉ học,ngồi trong nhà câu cá,gặm mì sống và ngước lên trần nhà đếm thạch sùng.Ko điện,ko nước,điện thoại hết pin,những trí thức biến thành những kẻ mù thông tin.Dân chài mang lưới vó ra quốc lộ đánh cá.
Mùa đông tới…Là khi gió rét tràn về.ko phải lạnh mà là rét.Dân Vũng Tàu ra đây học co ro trong chăn ấm nhớ quay quắt cái nắng giòn mặn nùi nồng chát gió biển.Đứa bé đánh giày run cầm cập nép mình trú mưa bên hiên shop quần áo sang trọng đã đóng cửa.Ông già vô gia cư ngồi thu lu bên trạm xăng xin tiền….Cuộc sống vẫn tiếp diễn với những bon chen bộn bề của nó,nhưng dường như chậm lại,nghe cái rét luồn trong gió bấc,trong từng thớ thịt,trong từng cái nắm tay rất chặt,tím lạnh môi người và tê tái lòng ai…
Mùa đông tới…Ai đó nhớ bếp lửa khói rạ ấm nồng của mẹ...Ai đó nhớ bàn tay ấm của người yêu,nhớ túi áo khoác chung những ngày trở gió…
Những ngày như thế
dường như xa lắm rồi
chỉ còn lại mùa đông
lạnh lẽo và rét mướt